1. Nhận định ban đầu về doanh nghiệp sai lầm.
Nguyên nhân phải bán đầu tiên là do nhận định sai lầm của ta về doanh nghiệp: có thể lợi thế cạnh tranh của công ty không bền vững như ta nghĩ; có thể đạo đức ban lãnh đạo không tốt như ta nghĩ; có thể ngành nghề này mang tính chu kỳ, thay đổi nhanh chóng hơn nhận định ban đầu… Vì vậy, việc xử lý những sai lầm này thực ra đòi hỏi trí EQ – tức là khả năng kiểm soát bản thân nhiều hơn.
Ông cho rằng cái tôi (ego) trong mỗi con người chúng ta là thứ hại ta nhiều nhất. Ta không thể chịu được cảm giác mất mát nhỏ dù cho ta đã sai lầm quá rõ ràng! Và đây cũng chính là lý do mà hầu hết tài sản trên thị trường chứng khoán bị thổi bay ở việc nắm giữ những cổ phiếu tệ hại – những cổ phiếu mà lẽ ra ta có thể ngăn chặn từ sớm – nhiều hơn mọi sai lầm khác…
2. Nền tảng cơ bản của doanh nghiệp đi xuống theo thời gian.
Trước thời đại công nghệ đổi thay nhanh chóng ngày nay, nhiều doanh nghiệp từng là số 1, chỉ vài năm sau đã lâm vào phá sản… Nếu nhà đầu tư cá nhân không theo dõi tình hình tài chính và kinh doanh của công ty kĩ lưỡng, thường xuyên (xin quý độc giả lưu ý rằng theo dõi kinh doanh – chứ không phải bảng điện) rất có thể anh ta sẽ chủ quan – bỏ qua những dấu hiệu rõ ràng trông thấy từ đối thủ cạnh tranh, ngành nghề bị lạc hậu hoặc ban lãnh đạo mới không đủ năng lực hoặc có integrity kém.
3. Có cơ hội khác tốt hơn hẳn.
Cuối cùng, ngài Fisher cho rằng một nhà đầu tư chỉ nên bán ra khi anh ta chắc chắn rằng anh ta có một cơ hội tốt hơn đang chờ đợi ngoài kia. Nhiều doanh nghiệp sau thời gian tăng trưởng mạnh, cũng sẽ có xu hướng chậm lại, nhường cơ hội lại cho các công ty còn non trẻ với triển vọng vô cùng tiềm năng. Tuy nhiên, khi ra quyết định này, nhất định một nhà đầu tư cá nhân phải vô cùng chắc chắn rằng phân tích của mình là chính xác – trước khi anh ta hối hận về quyết định vội vã của mình.
Nguồn: Tổng hợp.
Kommentare